Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010

Ngày hôm qua đâu rồi...


Quãng đời tuổi trẻ sẽ mãi là quãng đời đẹp nhất trong mỗi chúng ta.
"Những gì xảy ra hôm qua, sẽ là kinh nghiệm cho hôm nay , và vốn sống cho ngày mai"

Chúng ta hãy cùng lưu lại những kỷ niệm của một ngày nhé, cho những gì đã qua và chào đón 1 ngày sắp đến ^^! Hãy chia sẻ cùng mọi người nào các bạn thân yêu 






Ngồi trước máy tính,nhìn chiếc đồng hồ, chợt giật mình khi nghĩ đến thời gian

 Với mỗi người, thời gian là vô hình, nhưng luôn hiện hữu, và đang dần vơi.
Thời gian đang nhắc nhở người đời bằng những biến tấu khác nhau.
 Là bóng cây, là mặt trời,đêm tối ...

Có khi nào ngồi cô đơn, nhìn lại mình, bỗng nghe thấy tiếng thời gian thở dài  gõ lách cách như kim giây đồng hồ vang vọng ,ta thấy đời mình như một truyện ngắn sắp viết đoạn kết
Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy
Kiếp phù du trông thấy cũng nực cười.

Một năm bốn mùa : Xuân, Hạ, Thu, Đông
Có lẽ những ngày này có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất trong năm,không còn cái nắng chói chang của mùa hè, cũng chưa đến cái rét cắt da cắt thịt của mùa đông. Trời cứ một chút nắng,một chút gió làm cho người ta muốn 
níu kéo nắng hè ở lại trong mỗi sớm đông se lạnh.
Nhưng rồi hè đã qua thu sẽ tàn và đông lại sang.

Chúng ta đều có 24 tiếng mỗi ngày ,sáng thứ dậy, trưa ăn cơm, tối đi ngủ...Nhưng tại sao 1 giờ lại là 60 phút, tại sao 1 phút lại có 60 giây... Mà không phải là 1 giờ là 100 phút...
   
   Thời gian, kỷ niệm, những phút giây,những khoảnh khắc chỉ mới đây giờ đã thành quá khứ.
   Ta muốn níu giữ thời gian lại, 
muốn ngừng  trôi, Muốn nâng niu, muốn nắm giữ thật lâu trên đôi bàn tay, nhưng chẳng khác nắm giữ những giọt nước, dù có cố gắng đến đâu,mà sao chúng vẫn vô tình chảy trôi đi mất. 
Ngày hôm qua không quay trở lại.   Đời vẫn thế      như mây trôi. Lòng tiếc nhớ    Trong tay ta hạnh phúc   xa.
   Ngày vụt tắt nắng,đêm thoáng qua, Ta quên một chút hương - ta quên thêm một niềm thương nhớ…
   Thời gian ơi? Sao cứ trôi chẳng đợi ta, làm cho ta hối hận khi không trân trọng những giây phút đã qua, để giờ 
đây phải tiếc nuối 
  Ta muốn sống trên một con tàu mà vận tốc của nó đủ nhanh để ở đó thời gian trôi chậm lại                           nhưng                      
vấn đề không phải ở thời gian,  cũng không phải ở vận tốc.    Mà vấn đề là ở vận tốc thời gian!    
  Tỉ số của quãng đường và thời gian là cách tính vận tốc.   Còn cách tính vận tốc thời gian  -   Đó là tỉ số của 
nhân cách 

và thời gian         

  Mỗi người đều được    Thượng Đế ban cho cùng một mẫu số,    giá trị của phân số đến đâu?     
  Tuỳ thuộc vào mỗi chúng ta ...
  Sống hết mình cho ngày hôm nay vì ngày hôm qua sẽ không bao giờ trở lại     .Làm những gì ngày hôm nay 
để ngày mai không còn tiếc nuối . Để những gì đã qua  là những kỷ niệm đẹp mà khi  nhớ lại ta lại cảm thấy vui 
  Để thời gian  qua ta - ta nhận ra thêm vẻ đẹp của cuộc sống ,   biết cảm thông, chia sẻ,  
 biết yêu thương...      rộng lòng tha thứ          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét