Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2010

Cuộc sống là những va đập

Hãy nghe một viên sỏi kể về nguồn gốc của mình: “Tôi vốn là một tảng đá khổng lồ trên núi cao, trải qua bao năm tháng dài đăng đẳng bị mặt trời nung đốt, người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra và lăn xuống núi, mưa bão và nước lũ cuốn tôi vào sông suối. 

Do liên tục bị va đập, lăn lộn, tôi bị thương đầy mình. Nhưng rồi chính những dòng nước lại làm lành những vết thương của tôi. Và tôi trở thành một hòn sỏi láng mịn như bây giờ”.

Bạn nghĩ gì khi nghe câu chuyện trên? Cảm thấy lý thú với chuyến đi của hòn sỏi hay xúc động trước ánh mắt lạc quan của nó đối với cuộc đời đầy biến động? Đã bao giờ bạn thấy được rằng chính những chông gai mới tạo nên những hình hài đẹp và ấn tượng, dù là hình hài được tạo bởi chính những vết thương và sự đớn đau? 

Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đã tự làm hoàn thiện chân dung mình. 

Cuộc sống là vô vàn những điều biến động. Vì vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ cuộc hành trình của hòn sỏi để sống tự tin hơn, để mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương. Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ!

Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

Xóa tiêu đề của các Gadget HTML/JavaScript trong blogger

Mẹo nhỏ: nếu bạn muốn để tiêu đề trống thì bạn hãy làm như sau: Để con chuột vào ô Title, giữ phím Alt đồng thời gõ số 1260 (Alt + 1260)
Cách làm này nó sẽ điền 1 ký tự trắng vào khung tiêu đề, bạn sẽ không nhìn thấy ký tự này nhưng vẫn đảm bảo cho bạn save được bình thường. winking

Cách tạo Menu ngang cho blogger



1Các bước tạo menu điều hướng :
1. Truy cập vào Blogger : Bảng điều khiển (Dashboard)  >> Bố cục (Layout)  >>  Phần tử trang (Page Element)  >> Click vào Thêm tiện ích (Add a Gadget).
2. Click chọn tiện ích  HTML/JavaScript widget và dán  Navigation Menu Code (Code của menu điều hướng) ở phần dưới vào trong khung nội dung của HTML/JavaScript widget .
3. Kéo HTML/JavaScript widget và thả  vào vị trí phía dưới Blog Header.

Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010

Điểm khác biệt giữa công ty tài chính với ngân hàng thương mại

Trong nền kinh tế thị trường mở cửa và hội nhập, đặc biệt là với sự bùng nổ của thị trường chứng khoán trong vài năm trở lại đây, công ty tài chính không còn là khái niệm xa lạ ở Việt Nam. Tuy nhiên, trong thực tế, rất nhiều người còn nhầm lẫn giữa công ty tài chính với các công ty được thành lập theo Luật Doanh nghiệp nói chung hay ranh giới giữa tổ chức ngân hàng với công ty tài chính. Bài viết này sẽ so sánh một số điểm khác biệt giữa công ty tài chính và ngân hàng thương mại nhằm giúp bạn đọc có thêm thông tin để phân biệt với các loại hình doanh nghiệp khác.

Tìm hiểu về thi trường chứng khoán

Kí túc xá 201 iu dấu

     Là sinh viên đa số chúng ta ai cũng trải qua thời gian phải sống xa nhà và lưu trú tại ký túc xá, chắc chắn luôn lưu giữ bên mình những kỷ niệm khó quên của một thời sinh viên… Chắc hẳn ai ai khi ra trường cũng lưu luyến và nuối tiếc nhìu nhìu lắm, nào là nhớ sao cái phòng nhỏ quen thuộc và những gương mặt thân thương của bạn bè cùng phòng thưở ấy… nhớ từng cái bàn, cái ghế, từng giọng nói, tiếng cười, từng mẫu chuyện vui buồn bạn bè cùng chia sẻ… nhớ sao những lần có đứa nào về quê hoặc có gia đình, bạn bè lên thăm là cả phòng được “hưởng sái”… nhớ sao những vụ túm tụm lại ăn bánh gối, xoài xanh...nô nức cười vỡ bụng...hì hì. Kỉ niệm thời sinh viên thật đẹp phải ko các bạn. 
     Bản thân tui cũng là sinh viên, cũng đang trải qua những kỉ niệm êm đềm thơ mộng đó,vui thì nhìu nhìu, bùn thì cũng có chút chút,hì hì…hum nay mạn phép post môt số ảnh lưu lại dấu ấn p201 iu dấu,hì hì













Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

Sự hào phóng đích thực




  Khi cơn bão ập đến khu thị trấn nhỏ ở gần nhà tôi, rất nhiều gia đình lâm vào cảnh khốn cùng. Ngay sau đó, các báo địa phương đều đăng tải những câu chuyện thương tâm về một số gia đình chịu hậu quả nặng nề nhất từ cơn bão.

Ngày chủ nhật nọ, một bức ảnh đập vào mắt tôi. Một phụ nữ trẻ đang đứng trước căn nhà lưu động đã bị bão phá huỷ, vẻ đau khổ hằn trên gương mặt chị. Một cậu bé chừng bảy, tám tuổi gì đó đứng cạnh, ánh mắt cúi xuống. Nắm chặt váy người mẹ là một bé gái nhìn chằm chằm vào máy ảnh, đôi mắt em mở rộng đầy lo lắng và hoảng sợ.

Thứ Tư, 20 tháng 10, 2010

Cà phê của cuộc đời

Một nhóm học sinh cũ khá thành công và ổn định trong nghề nghiệp tập trung tại nhà một thầy giáo cũ. Câu chuyện dần dà chuyển sang những than thở về áp lực cuộc sống và công việc.

Xóa thanh navbar trong blogger


Blog gồm có 3 phần chính :
+ Header : gồm thanh Navbar và Banner.
Body : gồm phần đăng bài + các Widget
Footer : phần này bạn có thể tạo thêm các widget để trông pro hơn.

Thứ Ba, 19 tháng 10, 2010

Hãy luôn sáng tạo và làm việc với ý thức tốt bạn sẽ đạt kết quả tốt nhất



Mộtt người mù, viết vào tấm bảng dòng chữ "Tôi mù, xin mọi người hãy rủ lòng thương!"
Ông đứng ở bên góc nhà thờ, đặt tấm bảng ngay dưới chân mình bên cạnh cái mũ ngửa ra để đựng tiền bố thí. Mọi người qua laị rất nhiều nhưng số tiền ông nhận được thật ít ỏi.

Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010

Viết cuộc đời bằng đôi chân

Vừa cất tiếng khóc chào đời, số phận đã không cho Nguyệt có được đôi tay như bao người khác. Nhưng cô gái Mê Linh (Hà Nội) ấy đã làm nên điều kỳ diệu: cô đã viết nên cuộc đời mình bằng đôi chân với một nghị lực phi thường.
Vũ Thị Ánh Nguyệt sinh ra và lớn lên bên con sông Cà Lồ, bao quanh thôn Thái Lai, xã Tiến Thắng, Mê Linh, Hà Nội. Là con thứ ba trong gia đình có năm anh em, bố làm trong hợp tác xã nông nghiệp, mẹ là giáo viên cấp I. Không có đôi tay, không cam chịu, cô âm thầm vượt qua sự run rủi của cuộc đời.

Viết cuộc đời bằng đôi chân


 Vừa cất tiếng khóc chào đời, số phận đã không cho Nguyệt có được đôi tay như bao người khác. Nhưng cô gái Mê Linh (Hà Nội) ấy đã làm nên điều kỳ diệu: cô đã viết nên cuộc đời mình bằng đôi chân với một nghị lực phi thường.
Vũ Thị Ánh Nguyệt sinh ra và lớn lên bên con sông Cà Lồ, bao quanh thôn Thái Lai, xã Tiến Thắng, Mê Linh, Hà Nội. Là con thứ ba trong gia đình có năm anh em, bố làm trong hợp tác xã nông nghiệp, mẹ là giáo viên cấp I. Không có đôi tay, không cam chịu, cô âm thầm vượt qua sự run rủi của cuộc đời.

Nguyệt sử dụng đôi chân gõ bàn phím máy vi tính - Ảnh: V.Dũng
“Sao con không có tay như các bạn?”

Vừa lọt lòng, bà ngoại sợ mẹ ngất nên đem Nguyệt giấu, chỉ khi nào đến bữa bà mới bế Nguyệt đến bú, gói kỹ trong tấm khăn. Bà Nhâm - mẹ Nguyệt - bùi ngùi: “Một tháng sau khi sinh tôi mới biết đứa con bé bỏng tội nghiệp của mình không có tay. Ruột gan tôi như cắt, không khóc mà nước mắt chảy dài. Nhiều người khuyên tôi đem bỏ nó vào chùa, nhưng vợ chồng tôi không nỡ đành đoạn với giọt máu của mình”. Bố Nguyệt nói ông làm thủ kho vật tư nông nghiệp xã từ năm 1976-1979, năm 1978 thì sinh Nguyệt, có thể ông bị ảnh hưởng bởi thuốc trừ sâu nên Nguyệt mới như vậy.
Đến tuổi, cô bé không thể bò, trườn như những đứa trẻ cùng tuổi. Lên 5, thấy các bạn đi học, Nguyệt xin mẹ cho đi theo vì mẹ là giáo viên. Ngồi cuối lớp Nguyệt bi bô đánh vần theo các bạn, thấy các bạn tập viết cô bé cũng xin một viên phấn, mới chợt nhận ra mình không có tay. Nguyệt thơ ngây hỏi mẹ: “Mẹ ơi, sao con không có tay như các bạn?”. Bà Nhâm quay mặt đi, những giọt nước mắt mặn đắng lăn dài.
Không cầm phấn được bằng tay, Nguyệt ngồi bệt dưới đất tập viết bằng chân. Bà Nhâm bộc bạch: “Đứng trên bục giảng, thấy con gái kẹp phấn vào chân rồi lại rơi, tôi không dám khóc. May là Nguyệt không bao giờ bỏ cuộc hay làm nũng mẹ, chỉ lầm lũi tập viết một mình”. Cuối giờ, thấy con vẫn miệt mài với những hình vẽ nguệch ngoạc trên nền đất, bà Nhâm nhận ra con mình có khả năng viết bằng chân, từ đó cất công kèm cặp. Không chỉ viết thành thạo bằng chân mà Nguyệt còn viết rất đẹp. Một thời gian sau Nguyệt đã vươn lên tốp đầu của lớp về thành tích học tập.
Rồi Nguyệt cũng theo hết tiểu học. Lên cấp II, trường cách nhà hơn 3km, thấy sức khỏe con yếu, bà giáo Nhâm không có điều kiện đèo con đến trường nên muốn Nguyệt ở nhà. Nhưng Nguyệt nài nỉ: “Mẹ...! Cho con học hết cấp II xem cấp II khác cấp I như thế nào. Mẹ không phải đèo con đâu, con tự đi bộ được mà..!”. Vậy là từ đó, người dân xã Tiến Thắng trở nên quen thuộc với hình ảnh cô bé Nguyệt với chiếc cặp vắt chéo qua vai, một mình băng tắt cánh đồng làng đến trường. Để đi học đúng giờ, cô bé thường xuyên nhịn ăn sáng, thậm chí nhịn cả ăn trưa, đi trước các bạn cả tiếng đồng hồ.
Ngày đầu, các bạn cùng lớp thấy Nguyệt khác thường nên xa lánh. Rồi dần dần hiểu bạn, ai cũng giành để được ngồi gần, thay phiên đèo Nguyệt đến trường. Thầy, cô bảo đóng riêng cho Nguyệt một chiếc bàn, nhưng Nguyệt không chịu, Nguyệt muốn ngồi ghế như các bạn. Bốn năm học cấp II trôi qua, Nguyệt lại rinh về cho mình thêm bốn tấm giấy khen.
Nói về cô học trò đặc biệt của mình, thầy Lê Văn Đức - nguyên hiệu trưởng Trường THPT Phúc Yên (nay đổi thành THPT Bến Tre) - xúc động: “Nguyệt là cô gái giàu nghị lực. Ba năm học cấp III dù nắng hay mưa, Nguyệt chưa một lần nghỉ học cũng như đi học muộn. Năm lớp 11 em được cử đi thi học sinh giỏi toàn tỉnh, dù không đoạt giải nhưng nhà trường vẫn rất tự hào về cô học trò này. Khi biết Nguyệt tốt nghiệp THPT với tấm bằng khá, tôi và toàn thể thầy cô trong trường, hội cha mẹ học sinh cùng các bạn của Nguyệt đến nhà trao tận tay em tờ giấy chứng nhận tốt nghiệp. Giây phút ấy, ai nấy đều nghẹn ngào”. 

Bàn chân Nguyệt thuần thục lướt trên bàn phím - Ảnh: Ng.Huân


Nâng tách trà bằng chân - Ảnh: Ng.Huân





Với đôi bàn chân, Nguyệt vẫn viết nên cuộc đời mình -Ảnh: Hải Chung
Rọi sáng cuộc đời
Đứng trước cánh cửa đại học, Nguyệt trăn trở lắm. Cuối cùng cô chọn học vi tính, phần vì nhà nghèo, phần do sức khỏe không cho phép. Được tặng một chiếc máy tính, nhưng không có ai hướng dẫn chỉ bảo, Nguyệt ở nhà tự đánh vật với bàn phím. Không chỉ giỏi vi tính, Nguyệt còn đan len, làm thơ, viết văn... Tất tần tật mọi công việc hằng ngày đều do đôi chân của cô quán xuyến.
Nhận thấy tố chất của Nguyệt, Trung tâm đào tạo dạy nghề và phát triển nhân đạo Hà Nội đã mời cô về làm việc. Sau đó Nguyệt sang công tác tại Đoàn nghệ thuật từ thiện TP Ninh Bình. Hiện cô là một trong hai người phụ trách đội biểu diễn ca nhạc từ thiện, tất cả các em đều là những người khuyết tật.
Tới thăm Nguyệt và các em khuyết tật trong một khu nhà trọ ở ngoại thành Hà Nội, được thấy cô mở cửa, rót nước, nhắn tin điện thoại, đánh máy vi tính, nấu cơm rồi cả chải đầu làm đẹp, tất cả đều bằng đôi chân bé nhỏ kỳ diệu. Khéo léo dùng chân lấy từ đáy hòm ra một chiếc túi nhỏ, Nguyệt khoe quyển sách Tôi đi học do thầy Nguyễn Ngọc Ký (nhà giáo - nhà văn Nguyễn Ngọc Ký, bị liệt hai tay từ năm lên 4 tuổi. Ông đã nỗ lực tập luyện viết bằng chân và trở thành nhà giáo. Tác phẩm nổi tiếng - cũng là hồi ký của ông - có tên là Tôi đi học. Hiện ông đã nghỉ hưu, sống tại TP.HCM - BTV) tặng, kèm lời nhắn: “Chúc Nguyệt luôn là người chiến thắng”.
Nguyệt tâm sự: “Hằng ngày mình cùng các em đi khắp các trường học trên địa bàn thành phố Hà Nội, Hà Nam, Vĩnh Phúc... đem lời ca tiếng hát cùng thông điệp nhắn nhủ tới mọi người: Đừng bao giờ bỏ cuộc, hãy luôn cố gắng, cánh cửa cuộc đời không bao giờ khép lại với ai”. Trong các buổi biểu diễn, tiết mục làm thơ, kể chuyện của Nguyệt luôn để lại ấn tượng và sự xúc động trong lòng khán giả. Mỗi ngày cô nhận được hàng trăm tin nhắn của các bạn học sinh gửi tới tâm sự và bày tỏ sự cảm phục. Nguyệt cho biết số tiền quyên góp được sau mỗi buổi biểu diễn được dùng để giúp đỡ phục hồi chức năng cho các em khuyết tật và là nguồn kinh phí hỗ trợ các em khác học nghề.
Đã từ lâu các em trong trung tâm khuyết tật coi Nguyệt là chị cả, là cánh chim đầu đàn giúp các em có nghị lực vượt qua bóng tối cuộc đời. Nguyệt giờ chỉ nặng 34kg, căn bệnh dạ dày lại luôn hành hạ, song như vành trăng khuyết bé bỏng, Nguyệt kiên cường đem cuộc đời mình rọi sáng những phần đời bất hạnh, truyền cho nhau nghị lực và niềm tin tiến về phía trước, chiến thắng số phận, chiến thắng cuộc đời.

Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2010

Biết im lặng....khác với lạnh lùng.....






Bạn có phải là người biết im lặng....Và bạn có hiểu thế nào là biết im lặng không....và biết im lặng để làm gì?....Những câu hỏi này dường như rất khó trả lời...Và câu trả lời của chúng chứng minh một điều...cuộc sống cần có sự im lặng....

Sắc Màu Của Tình bạn !


Nếu lấy 7 màu sắc của Cầu Vồng và vẽ nên 2 chữ TÌNH BẠN, ta sẽ thấy:

Tạo Một Module Hiển Thị Các Bài Cũ




P1: mở trình soạn thảo văn bản nào đó có sẵn trong máy tính của bạn lên

như Microsoft Office Word chẳng hạn hoặc khung soạn thảo của entry và

Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010

“Hai ngón chân” nghị lực


  Trong ngôi nhà xập xệ được dựng tạm bợ, 18 năm nay Huỳnh Thị Mỹ Thảnh (huyện Hương Trà, Tỉnh Thừa Thiên Huế) lớn lên bằng những bữa cơm, bữa cháo nhưng cũng chừng năm đó Thạnh đã vẽ nên những bức tranh đủ màu sắc chứa đựng những ước mơ của mình.

Tìm hiểu về thị trường chứng khoán Viêt Nam

 MỤC LỤC

Tổng quan về Thị trường Chứng khoán.............................................................................................3

So sánh Điều kiện Niêm yết giữa HOSE và HNX..............................................................................6

So sánh Quy tắc và Phương thức Giao dịch của HOSE và HNX.....................................................9

Tình hình niêm yết hiện tại của HOSE và HNX..............................................................................15

10 vấn đề của thị trường chứng khoán Việt Nam năm 2009..........................................................19

Định hướng của UBCK Nhà nước trong năm 2010.........................................................................30

Ghi chú.................................................................................................................................................31

Ánh sáng và bóng tối

Có một người rất giàu, nhà ở bên cạnh đường ray. Mỗi ngày đều có xe lửa chạy ngang qua nhà. Cứ mỗi lần như thế, con chó Bẹc-giê to lớn oai phong của ông liền sủa ầm lên và chạy đuổi theo xe lửa ba bốn cây số, rồi mới há họng, thè lưỡi ra mà chạy trở về nhà.

Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010

Để tốt lành trở lại...luôn luôn.... luôn luôn có một con đường.....

Để tốt lành trở lại...

Sẽ có một lúc nào đó ta thấy mình mệt mỏi, ta đang cố gắng vì cái gì? vì một con đường dài không thấy đích ?...nhưng thay vì nhìn về phía xa xăm mịt mù không có điểm sáng đó, ta thấy gần mình có ai đó đang ở bên , năm tay ta, mỉm cười với ta...có thể đó là gia đình, có thể đó là người thương yêu ta tha thiết...cũng có thể đó chỉ là một người bạn...Và ta thấy sự mệt mỏi phút chốc bỗng tan ra...

Bắt đầu từ hôm nay...


Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ không buồn vì chuyện hôm qua, bởi vì chuyện hôm qua đã thành quá khứ, vĩnh viễn sẽ không thay đổi được - Việc tôi có thể làm là để quá khứ bay theo gió, ...thành quá khứ.

Mười năm thị trường chứng khoán Việt Nam: Hy vọng ở tương lai


Mười năm trước, thị trường chứng khoán Việt Nam nhỏ bé, quy mô đơn giản đến mức khó tin. Nhưng giờ đây thị trường này đã thu hút được 566 công ty và quỹ niêm yết, tổng vốn hóa hơn 700 ngàn tỉ đồng, tương đương 40% GDP.

Thứ Hai, 11 tháng 10, 2010

Mục đích sống





Tôi nghĩ rằng mục đích của cuộc đời là sống hữu ích, sống có trách nhiệm, được tôn trọng, và biết yêu thương. Trên hết, điều thật sự có ý nghĩa là: sống cho ai đó, vì cái gì đó, và tạo nên dấu ấn riêng của bạn trên thế gian này” - Leo C. Rosten


Trước khi tôi khám phá ra mục đích của đời mình, tôi chưa bao giờ được làm việc đúng nghĩa, tôi chưa tìm thấy niềm vui sâu sắc và ổn định thật sự trong công việc. Những việc tôi làm mang một cảm hứng nhất thời hay với một sự cố gắng chỉ mong làm cho xong công việc đó mà thôi. Tôi luôn cảm thấy có một khoảng trống trong lòng. Cảm xúc này cứ lặp đi lặp lại hết ngày này qua ngày khác.

Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

Khát khao





"Tôi rất tin vào sức mạnh của niềm khát khao được hậu thuẫn bởi niềm tin. Tôi đã thấy sức mạnh này nâng con người từ những xuất phát điểm rất thấp lên những tầm cao của tiền tài và danh vọng. Tôi đã thấy nó giành lấy sự sống ngay trên tay của tử thần. Tôi đã thấy nó giúp bao người gượng dậy sau khi bị đánh ngã bởi hàng trăm ngàn khó khăn thử thách...." - Napoleon Hill

Thứ Bảy, 9 tháng 10, 2010

Suy nghĩ tích cực

Những suy nghĩ mang tính tích cực có thể mang lại cho chúng ta sự bình yên trong sâu thẳm tâm hồn, hay sự thành công trong cuộc sống, các mối quan hệ tốt đẹp, niềm hạnh phúc và sự thỏa mãn. Chúng còn giúp các sự kiện hàng ngày diễn ra trong suôn sẻ, và làm cho cuộc sống tươi sáng hơn và đầy hứa hẹn.

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

Người đàn ông mù nửa thế kỷ hành nghề leo cây

Hơn 70 năm tuổi đời, trên 50 năm ông Lê Văn Hòa hành nghề leo cây hái trái, tỉa cành mướn. Đáng khâm phục là ông leo cây trong cảnh mù lòa 2 mắt, chỉ có đôi tay và nghị lực phi thường "dẫn đường"...
Tàn mà không phế




Ông Lê Văn Hòa sinh năm 1931 tại xóm lưới Bình Thủy (Cần Thơ), trong một gia đình nghèo có 6 anh em. Chiến tranh, giặc dã triền miên khiến gia đình ông lưu lạc mỗi người một nơi. Riêng ông ở lại với cha mẹ già, làm nghề chài lưới kiếm sống qua ngày. 15 tuổi, đôi mắt ông bỗng mờ dần rồi mù hẳn. Ông nhà nghèo, không có tiền cứu chữa nên cuộc đời ông gắn bó với đêm đen từ đó.

Vượt qua sự mặc cảm về hình thức - câu chuyện vết sẹo


Tôi luôn luôn cảm thấy mình xấu xí. Nhưng rồi một ngày tôi nhận ra rằng, đẹp và hoàn hảo là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau - Joanna Slan

Ngón tay cái của ông nhẹ nhàng lướt trên những khối thịt gồ ghề trên gò má tôi. Người bác sĩ thẩm mĩ hơn tôi khoảng 15 tuổi và là một người đàn ông rất quyết rũ. Sự nam tính và cái cách ông nhìn tôi chăm chú khiến tôi thực sự bị hút hồn. 

Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010

Vượt qua sự cô đơn - câu chuyện về gió

Gió lang thang, lang thang qua từng con phố, từng ngôi nhà. Gió tự do, có thể làm mọi việc mà mình thích, có thể hét to, có thể dịu dàng, cũng có khi dữ dội. Người ta yêu Gió đấy, mà cũng sợ Gió đấy. Gió xa cách quá, hoặc người ta sợ gần Gió quá... 

Thứ Tư, 6 tháng 10, 2010

Câu chuyện về một hòn đá cô đơn

Từ rất lâu rồi, Ngọc lục bảo (Emerald) luôn được mọi người yêu mến vì nó là một trong những loại đá quí tạo nên sự quyến rũ cho nữ giới cũng như sự sang trọng cho những ai sở hữu nó. Nhưng bản thân Ngọc lục bảo thì không như vậy, nó mặc cảm vì không có vẻ kiêu sa của hồng ngọc, hay vẻ thùy mị của ngọc trai. Bên cạnh đó, nó thấy rằng ít ai có thể đeo nó khi đến dự những buổi tiệc quan trọng vì màu sắc của nó rất kén chọn trang phục và dáng người.

Thứ Ba, 5 tháng 10, 2010

Bạn thân là khi nào?



Nếu tôi hỏi :"bạn có 1 người bạn thân chứ?". Thì chắc chắn khoảng trên 80% mọi người sẽ nói là có. Nhưng có khi nào bạn tự hỏi "đó có phải là tình bạn thực sự?"
Người bạn thân thật sự là khi nào? Là khi...
Bạn cần 1 "đoạn" bài bài kt của nó vì lí do "quên học bài", thì nó không cho. Nhưng sau đó, nó sẽ trở thành gia sư bất đắc dĩ của bạn, tận tình giảng giải cho bạn hỉu tất tần tật mọi thứ, nhắc nhở bạn khi nào sẽ có tiết kt kế típ, chăm lo cho bạn học hành tử tế, và cũng sẽ không quên cốc đầu bạn khi bạn "quá ngu".
Bạn gặp rắc rối với người í, bạn bùn bã đi về nhà, nằm vùi trong đống chăn, không khóc được. Bỗng nghe điện thoại, nhấc máy lên và bên đầu dây bên kia là bài hát "Hãy khóc trên vai tôi", cùng 1 lời nhắn "khóc đi, rồi mọi chuyện sẽ qua thui".

Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2010

Câu chuyện của cây bút chì


Khi ra đời, một cây bút chì luôn thắc mắc rằng cuộc sống bên ngoài xưởng làm bút chì sẽ ra sao bởi thỉnh thoảng nó nghe những người thợ nói chuyện với nhau. Bút chì băn khoăn mãi, anh em của nó cũng không biết gì hơn. Cuối cùng, trước hôm được mang đến các cửa hàng, bút chì hỏi người thợ làm bút rằng nó và anh em nó sẽ ra sao ở bên ngoài cuộc sống rộng lớn kia.

Người thợ làm bút mỉm cười. Ông nói:

- Có năm điều cháu và các anh em của cháu nên nhớ khi bắt đầu cuộc sống. Nếu cháu nhớ và làm được thì cháu sẽ trở thành cây bút chì tốt nhất.

Thứ nhất: cháu có thể làm được những điều kì diệu nhất nếu cháu nằm trong bàn tay một người nào đó và giúp họ làm việc.

Thứ hai: cháu sẽ cảm thấy đau đớn mỗi khi bị gọt, nhưng phải như thế cháu mới tốt hơn và có thể tiếp tục cuộc sống của mình.

Thứ ba: nếu cháu viết sai một lỗi, cháu hãy nhớ để sữa lại là được.

Thứ tư: điều quan trọng nhất đối với cháu và những người dùng cháu không phải là nước sơn bên ngoài cháu, mà là những gì bên trong cháu đấy.

Và cuối cùng: trong bất cứ trường hợp nào, cháu cũng vẫn phải tiếp tục viết. Đó là cuộc sống của cháu, cho dù cháu gặp tình huống khó khăn như thế nào cũng vẫn phải viết thật rõ ràng, để lại những dấu ấn của mình. 

_
NGÀY MAI SẼ LÀ MỘT NGÀY KHÁC

 Và Nụ cười sẽ Hong khô Tất cả ...

Thứ Bảy, 2 tháng 10, 2010

Sự bình yên

Một vị vua treo giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều hoạ sĩ đã cố công thể hiện tài năng của mình.

Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có hai bức và ông phải chọn lấy một. Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tra nh bình yên thật hoàn hảo.

Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ơ' bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.

Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ơ' đó giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang bình thản đậu trên tổ của mình... Bình yên thật sự.

"Ta chấm bức tranh này! - Nhà vua công bố - Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên".

Tạo “Bài viết liên quan” với thumbnails cho Blogger


< 1 > . Truy cập vào Blogger  >  Layout  >  Edit HTML
- Click vào ô chọn "Expand Widget Templates"
< 2 > . Tìm (Ctrl-F) đoạn code:

Mỗi chúng ta là một bản chính

Đã bao giờ bạn nghĩ mình thật quá mờ nhạt trong con mắt mọi người xung quanh hay thậm chí ông trời thật quá bất công khi chẳng ban cho bạn một gương mặt xinh đẹp dù chỉ một tí. Nếu thế hãy cùng tôi đọc câu chuyện dưới đây để cùng tôi phát hiện ra vẻ đẹp bí ẩn của bạn nhé 

Tạo chữ chạy trên thanh tiêu đề của Blog

1. Truy cập vào Blogger –> Dashboard –> Layout –> Edit HTML (Không cần Click vào tuỳ chọn "Expand Widget Templates")
2. Tìm (Ctrl+F) thẻ tag </head> và chèn vào phía trên nó đoạn code dưới đây:

<script> 
var txt="Góc tâm hồn, nghệ thuật sống "; 
var espera=200; 
var refresco=null; 
function rotulo_title() { 
document.title=txt; 
txt=txt.substring(1,txt.length)+txt.charAt(0); 
refresco=setTimeout("rotulo_title()",espera); 

rotulo_title(); 
</script>

3. Thay thế đoạn Text  Góc tâm hồn, nghệ thuật sống thành nội dung weblog của bạn mình và Lưu (save)  mẫu template.
Hãy check lại thành quả công việc bạn thực hiện. Hy vọng bạn sẽ thích thú với thủ thuật này.

Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2010

Hình nền cho từng thành phần blogger


Hình nền cho từng thành phần của blog
Bạn đã làm hình nền cho blog của mình chưa? Nếu chưa, hãy đọc bài viết này. Hôm nay tôi hướng dẫn một cách làm hình nền khác: hình nền cho từng phần của blog (header, main, sidebar, footer).